Đài Bắc – Tân Bắc: Dương Minh Sơn – Đi tìm vết tích núi lửa

Là một trong 9 Công viên Quốc gia ở Đài Loan, Yangmingshan trải dài từ Đài Bắc đến Tân Bắc, nổi tiếng với núi lửa Qixing không hoạt động cao nhất Đài Loan (1.120m), những cung đường mòn tuyệt đẹp, suối nước nóng, và cảnh quan đa dạng.

Thuở ban đầu, dãy núi này được gọi là Núi Cỏ, do các quan chức thời nhà Thanh lo lắng việc trộm cắp lưu huỳnh nên thường xuyên phóng hỏa đốt núi. Vì vậy nơi đây chỉ có cỏ và hầu như không có cây cối. Dưới thời cai trị của Nhật Bản, nó trở thành công viên quốc gia đầu tiên của Đài Loan, và được thành lập vào ngày 27/12/1937 với tên gọi Vườn Quốc gia Daiton. Đến năm 1950, Tưởng Giới Thạch đổi tên Núi Cỏ thành Yangmingshan để tưởng nhớ học giả Vương Dương Minh thời nhà Minh. Đó là lý do mà ngày nay chúng ta thường biết đến dãy núi này trong tiếng Việt là Dương Minh Sơn.

Chúng tôi đến Dương Minh Sơn vào một ngày tháng 4 nắng đẹp và ngay lập tức bị hút hồn và choáng ngợp bởi không gian rộng lớn nơi này. Mặc dù đã tìm đọc nhiều thông tin và soi kĩ bản đồ, nhưng chúng tôi vẫn bị lạc ban đầu giữa rất nhiều lối rẽ. Lối rẽ này sẽ dẫn đến khu vực vườn hoa dưới chân núi. Lối rẽ kia sẽ dẫn về lối mòn qua làng của người địa phương. Lối rẽ nọ sẽ đi về hướng núi, mà từ đó lại chia ra thành bao hướng để chinh phục nhiều ngọn núi khác nhau. Vậy là lên xe buýt, cuốc bộ rồi lại lên buýt xoay vòng. Cuối cùng chúng tôi quyết định, thôi không dùng điện thoại chỉ đường nữa, cứ nhắm thẳng hướng đỉnh núi xa xa có khói đang bốc lên. Đó là Xiaoyoukeng.

Xiaoyoukeng là khu vực cảnh quan địa chất ở độ cao hơn 800m so với mực nước biển. Xiaoyoukeng nổi tiếng với khói lửa, tinh thể lưu huỳnh, suối nước nóng và địa hình đất lở được hình thành sau khi núi lửa ngừng hoạt động.

Từ bãi đậu xe Xiaoyoukeng, chúng tôi tiếp tục cung đường đi bộ đường dài để chinh phục đỉnh Qixing, hay còn gọi là Núi Thất Tinh, núi lửa không hoạt động cao nhất Đài Loan. Vì đi từ hướng Xiaoyoukeng nên thảm thực vật ở đây đa phần là tre và cỏ, hơn thế là mùi lưu huỳnh khá nồng. Cứ đi được một đoạn ngắn, chúng tôi lại bắt gặp biển cảnh báo gắn ở địa điểm khói bốc lên và khe nước sủi bọt. Phải lên cao khá xa thì mùi lưu huỳnh mới giảm bớt và nhường chỗ cho tầm mắt thu vào một Đài Bắc, Tân Đài Bắc uốn lượn giữa những dòng chảy xanh ngắt. Điều thú vị và đáng học hỏi ở đây là cứ một chặng đường, Vườn Quốc gia gắn một tấm biển báo hiệu km, giải thích về thảm thực vật, động vật. Bên cạnh đó, Vườn Quốc gia cũng thiết kế khu vực quan sát với các chỉ dẫn nhìn về hướng nào sẽ thấy sông nào, khu vực quận nào. Đúng nghĩa vừa đi vừa học, vừa ngắm nhìn thiên nhiên kì thú.

Sau khoảng hơn 1 tiếng đi bộ thong thả, vừa đi vừa nhìn ngó, chúng tôi lên tới đỉnh trong tiết trời thoáng se lạnh và mây mù vờn quanh. Tại đỉnh cao nhất này, không chỉ biển báo chỉ phương hướng, thông tin về ngọn núi, Vườn Quốc gia còn gắn một khối chóp đánh dấu đỉnh và một cây cột gỗ ghi tên. Đến được đây, hầu như ai cũng muốn chụp hình với cây cột để lưu lại trong bộ sưu tập trekking của mình. Du khách, cả người địa phương và nước ngoài lần lượt xếp hàng dài và giúp nhau chụp hình. Ai cũng nhẹ nhàng và rất dễ thương. Đến lượt chúng tôi, trời vẫn còn âm u, và khi chúng tôi định bước xuống thì trời bỗng dưng hửng nắng. Những người bạn Đài đang xếp hàng không quen biết vội la lên, ra hiệu chúng tôi trở lại. Họ giúp chúng tôi bắt lấy khoảnh khắc đẹp tuyệt vời đó. Máy ảnh lóe lên, nụ cười rạng rỡ.

Xuống núi khi trời ngả về chiều, chúng tôi không trở lại cung đường cũ mà chọn lối về Lengshuikeng, mong được trải nghiệm nhiều hơn. Kết quả là, phải đi xuống thung lũng, rồi lên một ngọn núi kế bên, rồi mới đi xuống được. Bù lại, hệ động thực vật đa dạng và thay đổi theo độ cao với nhiều màu sắc khác nhau. Không khí trong lành thơm mùi cỏ cây và nắng chiều như rót mật.

Điểm cuối của Lengshuikeng là khu vực tắm và ngâm chân suối nước nóng miễn phí. Tuy nhiên khu vực ngâm chân sẽ không có nước trong vắt như thường thấy ở quê nhà, mà màu nước đục, nghiêng về đỏ. Đừng ngại ngần nha, hãy thả đôi chân mệt nhoài cả ngày dài xuống dòng nước, bạn sẽ cảm thấy bao mỏi mệt tan biến.

Vậy đó, Yangmingshan đón chúng tôi bằng bao lạc và những cảm xúc thay đổi trên từng chặng đường. Một ngày đủ để bạn leo lên đỉnh cao nhất nhưng vẫn chưa đủ để khám phá hết mọi ngõ ngách nơi này. Hẹn gặp lại nhé, một ngày không xa, khi mà hoa đào bung nở và chim chóc ríu rít gọi mùa xuân về.

Related Articles